* Vợ: Ước gì chúng mình trở lại thuở mười tám đôi mươi giống đôi trai gái kia, để lại được yêu cuồng dại như những ngày đầu ta hò hẹn.
Người chồng thì chỉ vào ông lão và bà lão đang ngồi ghế đá bóp vai cho nhau, bảo: - Anh lại ước chúng ta giống như họ.
Vợ gục vào vai chồng, tủm tỉm cười hạnh phúc:
- Cũng phải, được gắn bó với nhau đến đầu bạc răng long, ai mà chả muốn anh nhỉ?
Người chồng lắc đầu:
- Già rồi, tai anh sẽ điếc, đỡ phải nghe em rầy la, mắng nhiếc; già rồi giọng em cũng sẽ yếu, không quát tháo được nhiều; già rồi chân cũng mỏi, gối cũng chùn, em đỡ đi lượn lờ mua sắm lung tung.
* Sau khi yêu em, anh thấy cuộc đời có gì đổi khác không?
- Khác nhiều chứ, cuộc đời như là mơ vậy!
Chàng trai tiếp lời:
- Không những là mơ, mà còn là mơ xanh, nên chua và chát quá!
K.T (sưu tầm)
Tags