Có các fan trung thành trong làng hip-hop
Với lượng đĩa bán ra đạt 100 triệu bản chỉ tính riêng trong sự nghiệp solo, Collins dễ dàng giành nhiều giải thưởng, đáng kể có 7 Grammy, 2 Địa cầu Vàng và 1 Oscar (cho ca khúc You’ll Be In My Heart trong phim hoạt hình Tarzan). Tuy nhiên, phải mất một chặng đường dài âm nhạc của ông mới được ghi nhận.

Thật khó có thể nói được chính xác là từ khi nào những sản phẩm thu âm của nghệ sĩ người Anh này được chấp nhận nhưng trong cộng đồng rap/hip-hop thì Collins đã có các fan trung thành như Ice-T, Pharrell Williams, Wyclef Jean, Timbaland... Nhiều ngôi sao hip-hop cũng đã cover các bản thu âm solo của Collins trong album tôn vinh ông mang tên Urban Renewal (2001). “Tôi rất ngạc nhiên khi âm nhạc của mình được các nghệ sĩ hip-hop yêu thích”, Collins nói.
Sự yêu mến dành cho nghệ sĩ này càng lan rộng khi năm 2006, hình ảnh của ông được đưa vào video game Grand Theft Auto: Vice City Stories. Năm 2007, ca khúc In The Air Tonight của Collins được sử dụng trong chương trình quảng cáo trên truyền hình cho chocolate Dairy Milk. Nhạc phẩm này còn được đưa vào bộ phim hài ăn khách The Hangover.

Phil Collins cùng các thành viên khác trong ban nhạc
Genesis - Tony Banks và Mike Rutherford
Gia nhập Genesis với cương vị là nghệ sĩ trống hồi năm 1970, Collins trở thành thủ lĩnh của nhóm nhạc này vào năm 1975 sau khi Peter Gabriel ra đi.
Sức ảnh hưởng của ông đã dần đưa Genesis từ một nhóm prog-rock thành “cỗ máy” làm ra nhiều nhạc phẩm ăn khách. Trong suốt những năm 1980, Collins làm việc không ngừng nghỉ và rất thành công cả ở vai trò nghệ sĩ solo lẫn thành viên của Genesis. Hơn nữa, ông còn vận dụng tài năng của mình cho nhiều dự án khác, hợp tác với các ca sĩ như Brian Eno và Anni-Frid Lyngstad. Sự năng động của Collins càng được khẳng định ở chương trình Live Aid hồi năm 1985 khi trong cùng một ngày, ông trình diễn cả tại London (Anh) và Philadelphia (Mỹ). Thậm chí Collins còn dành thời gian để theo đuổi nghiệp diễn xuất khi ông từng xuất hiện trong một tập của serie truyền hình Miami Vice và thủ vai chính ở phim nhựa Buster.
Trong những năm 1990, Collins trở lại thu âm, lưu diễn cùng ban nhạc Genesis và thỉnh thoảng mới tung ra đĩa solo. Mặc dù các album như Both Sides (1993) và Dance Into The Light (1996) của Collins tiêu thụ được hàng triệu bản nhưng chúng vẫn không thể đạt đến đỉnh cao của những đĩa trước đó như Face Value (1981) hay No Jacket Required (1985).
Album studio gần đây nhất của ông - Testify - được tung ra cách nay đã 8 năm. Collins cắt giảm cường độ làm việc một phần vì những lý do sức khỏe. Từ năm 2000, tai trái của ông đã bị điếc. Gần đây, đôi tay của Collins bị một bệnh liên quan đến dây thần kinh và điều đó khiến cho việc chơi trống trở nên khó khăn.
Bệnh tật khiến Collins buộc phải lưu tâm tới cuộc sống của mình. “Tôi chưa bao giờ nghĩ mình là một người tham công tiếc việc. Tôi từng làm việc không ngừng nghỉ vì không tin có thể may mắn làm được mọi điều mà mình thích. Hiện tôi có hai đứa con đang ở tuổi đến trường. Tôi thích đưa đón chúng. Cuộc sống của tôi bây giờ là vậy. Tôi thích được làm các công việc mà người khác cảm thấy chán ngắt vì họ đã làm những điều đó quá lâu rồi. Giờ đây tôi có thể làm những công việc đó đồng thời vẫn đủ thời gian để theo đuổi các đam mê của mình”, Collins tâm sự.
TOP TEN CỦA TẠP CHÍ
BILLBOARD Top Albums 1. B.o.B Presents: The
Adventures Of Bobby Ray (B.o.B) |