(Thethaovanhoa.vn) - Các cuộc tranh luận xem ai là thủ môn, hậu vệ, tiền vệ, tiền đạo xuất sắc nhất đều bắt nguồn từ đám nhà báo. Các huấn luyện viên nghĩ gì khi được hỏi câu đại loại: Ngài có cho rằng anh ta là cầu thủ xuất sắc nhất giải đấu không? Họ nghĩ: tay này nên thực tế một chút đi.
Nhưng họ sẽ trả lời như một CĐV bảo vệ thần tượng bằng mọi giá. Vì thế, khi được hỏi “Liệu Kieran Gibbs có phải hậu vệ trái xuất sắc nhất Premier League hay không?”. Không lạ khi Arsene Wenger trả lời: Có. Sau đó, khi Roberto Martinez được hỏi câu tương tự về Leighton Baines, ông cũng nói: “Có”. Đến lượt Louis van Gaal của Manchester United được hỏi về Luke Shaw. Cũng “Có”.
Ashley Cole rời Chelsea, đến Roma “dưỡng già”. Roy Hodgson để Cole ở nhà, không cho anh dự World Cup. Với phong độ trong khoảng 2 mùa trở lại, công bằng thì Cole xứng đáng đến Brazil. Nhưng Hodgson có suy nghĩ của riêng ông. Nước Anh có thể thiếu cầu thủ giỏi ở nhiều vị trí, nhưng ít khi thiếu người chạy cánh trái. Từ Kenny Sansom, Stuart Pearce đến Ashley Cole – cầu thủ mà theo đánh giá của nhiều người, nằm trong số những hậu vệ cánh xuất sắc nhất châu Âu trong 1 thập kỉ trở lại. Giai đoạn hậu Ashley Cole, người Anh cũng dồi dào hậu vệ cánh trái.
Baines đã tiến bộ rất nhanh. Kĩ năng tấn công của anh tốt hơn. Khả năng đá phạt được thừa nhận xuất chúng ở giải Ngoại hạng. Sau thời của Cole là hậu vệ 19 tuổi Luke Shaw của Man United: Đầy sức mạnh và kiên trì, phòng ngự tấn công đều tốt, và đang được kì vọng sẽ bứt phá ở đội bóng mới.
Nhưng có một người nữa xứng đáng nằm trong suy nghĩ của HLV trưởng đội tuyển Anh mỗi lần ông lên danh sách triệu tập, là Kieran Gibbs của Arsenal. Anh ngày càng tiến bộ. Anh đã bị lãng quên trong nhiều năm vì thiếu nổi bật, nhưng Champions League đã giúp cầu thủ bé nhỏ này bước ra vũ đài. Nhận thức vị trí được cải thiện từ sau những trận đấu cam go nhất đẩy Gibbs lên một đẳng cấp mới, đủ để trở thành lựa chọn số 1 của ông Wenger trong những trận cầu quan trọng.
Các cầu thủ trẻ người Anh của Arsenal như Wilshere, Walcott và Chamberlain cũng giống Gibbs: trưởng thành rất nhanh nhờ được cọ xát ở Champions League. Các CLB hàng đầu tại Premier League khi thi đấu ở giải danh giá nhất châu Âu không thường trao cơ hội cho những cậu nhóc bản địa non nớt. Ngoại trừ Arsenal.
Đó là lý do vì sao Gibbs trưởng thành nhanh thế trong 2 mùa giải gần nhất, và là một trong số ít cầu thủ Arsenal đang đạt phong độ cao nhất từ đầu sự nghiệp – bất chấp đội bóng vật lộn tìm kiếm sự ổn định và phong độ tối đa.
Điểm yếu của Gibbs là tâm lý thi đấu tại các trận lớn được cải thiện đáng kể nhờ được thi đấu nhiều. Năm ngoái anh bị đuổi (nhầm) trong trận thua Chelsea 0-6. Năm 2009 anh trượt chân để Park Ji Sung ghi bàn cho Man United tại bán kết lượt về, ngay trên sân Emirates. Nhưng đó là “Gift” (tiếng Anh: món qùa) cho các đối thủ, ở tuổi 20, chưa hẳn là Gibbs của tuổi 25 đang vào độ chín. Mùa này, anh đã thi đấu 6 trận tại Premier League, tức 487 phút liên tục bên cánh trái. Trong trận gặp Anderlecht ở Champions League, Gibbs ghi bàn ở phút 90, mở màn cho cuộc nước rút thần kì của Arsenal trên sân đối thủ.
Có thể anh chưa là người hay nhất như Wenger nói, nhưng chắc chắn là hậu vệ biên tiến bộ nhất tính đến lúc này.
Tags