(Thethaovanhoa.vn) - Được HLV Chung Hae Seong tin dùng tuyệt đối từ đầu mùa, Công Phượng đã thể hiện phong độ và hình ảnh khác hẳn so với thời gian trước đây. Dễ cảm nhận tại TP.HCM, Công Phượng nhận thấy sự thành công có thể tới khả dĩ hơn và đặt quyết tâm cao hơn hẳn ở HAGL.
1. Cùng với Văn Toàn, Tuấn Anh, Xuân Trường, Công Phượng được chơi V-League lần đầu tiên năm 2015. Từ chiến lược loại bỏ hàng loạt cựu binh năm đó để tạo điều kiện tuyệt đối cho thầy trò HLV Guillaume Graechen đến cuối năm ngoái, HAGL năm nào cũng “sống trong sợ hãi” mỗi dịp cuối mùa.
Trừ V-League 2018 với sự hiện diện của GĐKT Chung Hae Seong, người thành công nhất khi dẫn dắt TP.HCM và vừa từ chức mới đây, HAGL của bầu Đức chỉ năm đó mới tạm yên tâm về thành tích. Còn lại, V-League 2015, 2016, 2017, 2019 đều chứng kiến cuộc đua trụ hạng với lưỡi hái tử thần xoay quanh cái tên HAGL.
Công Phượng chật vật trụ hạng cùng đội bóng phố Núi và cũng chỉ thực sự bứt phá về bản thân năm 2018, thời điểm mà HAGL không phải khốn đốn để đua ở lại V-League. Tiền đạo gốc Nghệ An có 12 bàn thắng và chỉ kém Vua phá lưới nội Tiến Linh 3 bàn. Từ thời điểm đó, bầu Đức cho Công Phượng mạnh dạn chinh phục những đấu trường đẳng cấp hơn để khẳng định mình ở Hàn Quốc và Bỉ.
Tuy nhiên, chỉ tại TP.HCM bây giờ, người ta mới thấy Công Phượng bộc lộ hết sự toàn diện trên sân bóng. Chỉ có ở TP.HCM, Công Phượng mới được HLV Chung Hae Seong tin dùng tuyệt đối sau một năm ròng rã dự bị.
Công Phượng không phụ chiến lược gia người Hàn Quốc, trở thành chân sút ghi bàn hàng đầu TP.HCM sau vòng 11 với 4 pha lập công và 3 đường kiến tạo cho đồng đội chỉ tính riêng tại V-League. Ngoài ra, 2 bàn thắng ở AFC Cup và 1 bàn tại Siêu Cúp quốc gia 2019 cũng khẳng định giá trị của Công Phượng tại TP.HCM.
Ở TP.HCM, Công Phượng không được tạo cơ hội sút 11m như tại HAGL, điều góp phần giúp tiền đạo này ghi tới 12 bàn thắng V-League 2018.
Chân sút 25 tuổi thừa hiểu mình đang gánh trên vai sự kỳ vọng của nhiều CĐV. Và sau chuyến “du học” tại Hàn Quốc và Bỉ, Công Phượng cho thấy mình không xách ba lô đi du lịch. TP.HCM hiện tại phải cậy nhờ cả vào tài năng của Công Phượng khi Xuân Nam và Amido không thể đạt tới đẳng cấp TP.HCM mong đợi. Trước khi 2 ngoại binh được đánh giá rất chất lượng tới từ Costa Rica cập bến, Công Phượng vẫn sẽ đóng vai trò khó thay thế ở CLB này.
2. So với tại HAGL, giới chuyên môn nhận định Công Phượng có nhiều điều kiện phát triển hơn ở TP.HCM. Nếu còn khoác áo HAGL, nhiều CLB khác có thể chỉ sử dụng các nội binh như Văn Thanh, Văn Toàn, Tuấn Anh ở đội hình chính thì tại TP.HCM, những vị trí hậu thuẫn cho Công Phượng được đánh giá chất lượng hơn hẳn.
Và nếu HLV Chung Hae Seong không gặp vấn đề về tiền đạo ngoại hồi đầu mùa, có thể Công Phượng sẽ chịu ít sức ép hơn và thậm chí thăng hoa hơn về thành tích trên bảng xếp hạng thay vì thứ 5 hiện tại.
Công Phượng thoát khỏi sự bao bọc ở đội bóng phố Núi, tự tìm con đường riêng để hoà nhập tại V-League và phát triển bản thân. Tiền đạo này có thể không chịu áp lực về việc bị các CĐV phán xét khi là thành viên của “đội bóng quốc dân”.
Vì danh xưng đá hay, đá đẹp, HAGL không cho phép những pha phạm lỗi thô bạo hay những tranh cãi gay gắt, xâm phạm thân thể trọng tài. Trường hợp bầu Đức thanh lý sớm Tăng Tiến hay Rimario là bài học vẫn còn đủ sức răn đe cầu thủ HAGL hiện tại.
Còn ở TP.HCM, Công Phượng có lẽ không còn e dè trong việc phản ứng. Đơn cử như hình ảnh suýt chút nữa sút thẳng vào người Tống Anh Tỷ trong trận thua B.Bình Dương 1-2 trên sân Thống Nhất và hay thái độ sửng cồ, xông vào dùng ngực đẩy trọng tài Trần Văn Trọng để đòi hỏi 11m cho TP.HCM năm nay là hành động tưởng chừng rất khó tin nhưng đã xuất phát từ chính đứa con “cưng” bậc nhất của bầu Đức.
Công Phượng bộc phát cùng TP.HCM có thể dễ hiểu là để trút giận sau thành tích không mong muốn ở đội bóng này. Thay vì “đá cho vui” với HAGL như bầu Đức năm lần bảy lượt tuyên bố trên báo giới, TP.HCM đặt mục tiêu rất cụ thể là đá bóng phải vô địch. Họ không tiếc tiền đầu tư để nâng cấp đội hình và có thành tích cao.
Trong vòng xoay đó, Công Phượng đương nhiên chịu sức ép, tự đặt ra cho mình mục tiêu để vượt qua. Phượng đơn giản phải có nhiều hơn 12 bàn thắng đã có được cho HAGL năm 2018.
Những chuyến xuất ngoại đòi hỏi Công Phượng phải làm nhiều hơn, tiến bộ hơn thay vì dậm chân tại chỗ để rồi hứng chịu chỉ trích. Sự bất bình của Công Phượng được bộc lộ liên tiếp trong thời gian qua ở một góc độ, không hoàn toàn là xấu, bởi nó phản ánh khát khao, nỗ lực tột cùng của chân sút thuộc biên chế ĐTQG.
Và nếu TP.HCM không may mắn sở hữu Công Phượng hoặc tiền đạo sinh năm 1995 gặp vấn đề về phong độ hay chấn thương năm nay, đội bóng này có thể “đi săn không súng”, kèm theo nguy cơ văng khỏi Top 8.
Với Công Phượng, TP.HCM có thể đạt kết quả ấn tượng hơn so với khi cầu thủ gốc Nghệ An còn khoác áo HAGL, dù rằng thời điểm hiện tại, 2 CLB đang ngang bằng điểm nhau (17 điểm nhưng TP.HCM xếp trên HAGL vì hơn chỉ số phụ).
Sau khi chấp thuận đơn từ chức của HLV Chung Hae Seong, TP.HCM vẫn chưa hề từ bỏ cuộc đua vô địch với hàng loạt bản hợp đồng sẽ tới đội bóng này thời gian tới.
Nó cũng đồng nghĩa với việc cơ hội cho Công Phượng sở hữu tấm huy chương đầu tiên trong đời cầu thủ ở V-League cao hơn nhiều so với những đồng đội tại HAGL. Đương kim á quân V-League đương nhiên không muốn bị chế giễu “ném tiền qua cửa sổ” nhưng thành tích thua xa năm ngoái.
Việt Hà
Tags